Thế cục khó lường của bộ phim trộm cướp "Money Heist"

Sau 5 năm làm mưa làm gió trên màn ảnh, “Money Heist” đã khép lại với hồi kết của phi vụ trộm 90 tấn vàng khỏi quốc khố Tây Ban Nha.

Hồi tháng 9, nửa đầu mùa 5 của TV series Money Heist đã lên sóng dịch vụ xem video trực tuyến Netflix. Vụ giải cứu Lisbon (Itziar Ituño) đã thành công mỹ mãn. Sự trở lại của cô khiến nhóm cướp cố thủ trong ngân hàng như hổ mọc thêm cánh. Tuy nhiên, bên ngoài ngân hàng, Giáo sư đã bị nữ cảnh sát Alicia Sierra (Najwa Nimri) khống chế ngay tại hang ổ.

Lisbon và Palermo (Rodrigo De la Serna) tạm thời lãnh đạo băng cướp hành động trong thời gian Giáo sư vắng mặt. Bên trong ngân hàng, họ gấp rút nung chảy vàng song song bài binh bố trận chống lại những đợt tấn công ngày càng dữ dội của quân đội. Thế trận giằng co tạm khép lại bằng cái chết bi thảm của Tokio (Úrsula Corberó). Vừa bị thương nặng, vừa bị dồn vào đường cùng, cô chọn hy sinh thân mình để làm tiêu hao sinh lực địch.

Hồi kết của phi vụ thế kỷ

Nửa sau mùa 5, cũng là hồi kết cho TV series, bắt đầu ngay sau khoảnh khắc Tokio thiệt mạng. Cái chết của người đồng đội thân thiết khiến ai nấy đều bàng hoàng, đặc biệt là Giáo sư. Tại căn cứ, thừa lúc rối ren, Alicia đã bỏ trốn. Giáo sư giận dữ đuổi theo, dẫn đến việc anh một lần nữa mất liên lạc với đồng đội.

Alicia Sierra tiếp tục tỏa sáng trong 5 tập cuối Money Heist. Cô tỏ ra mình không hề thua kém Giáo sư.

Bên trong, toán lính đột kích vào ngân hàng do Sagasta (José Manuel Seda) chỉ huy cũng thương vong quá nửa. Gã đề nghị thương lượng để nhận trợ giúp về y tế và được chấp thuận. Cùng lúc, kế hoạch cướp bóc đã có bước tiến triển lớn khi nhóm thành công đưa số vàng ra ngoài, tới thẳng hang ổ của Giáo sư.

Tuy nhiên, niềm vui chẳng tày gang khi băng cướp liên tiếp gặp tai họa từ trên trời rơi xuống. Nỗi đau mất người chưa nguôi, họ lại phải đương đầu với những mâu thuẫn nội bộ cũng như thế lực cơ hội mới xuất hiện. Tamayo (Fernando Cayo) giành được lợi thế bất ngờ. Sau cùng, hàng phòng thủ của băng cướp đã bị chọc thủng.

Nửa cuối mùa 5 giống như trò tàu lượn siêu tốc - dồn dập, gấp gáp, biển đổi khó lường khiến khán giả nhiều phen đứng tim. Kịch tính được duy trì bằng các màn đấu trí căng thẳng, những kế hoạch tinh vi được nhân vật dày công tính toán, xây dựng từ nhiều năm về trước. Nhờ thế, vào những thời khắc tưởng như đã chìm dưới đáy tuyệt vọng, chỉ còn biết bó tay chịu trói, Giáo sư và đồng đội luôn tìm được lối thoát giữa đường tơ kẽ tóc.

Từ chỗ người chỉ huy toàn năng náu mình trong bóng tối, sau cùng, Giáo sư đã lộ mặt trước công chúng và cả đối thủ. Anh hiện diện bằng xương bằng thịt bên những người đồng đội, chuẩn bị cho trận chiến - hoàn toàn có thể là thất bại - sau cùng. Trận chiến được ví như một ván tất tay mà anh không có bất kỳ quân tẩy nào.

Người anh hùng hay kẻ trộm cắp

Từng có tranh cãi cho rằng Money Heist đang lãng mạn hóa hình ảnh tội phạm như những người anh hùng. Nhưng chính Giáo sư đã tuyên bố mình chỉ là một kẻ cướp. Một gã quen tay cướp bóc sẽ truyền lại dòng máu ấy cho con mình. Anh không chối bỏ, không đổ lỗi cho một thế lực bất công đã đẩy mình đến bờ vực sa ngã.

Vụ cướp mà Giáo sư dày công theo đuổi cũng chẳng phải kịch bản lấy của người giàu chia cho người nghèo như chàng Robin Hood huyền thoại. Băng cướp thành công, những người dân nghèo Tây Ban Nha cũng không hết khó khăn. Băng cướp thất bại, cuộc đời họ cũng chẳng vì thế mà đến hồi bĩ cực. Giáo sư và đồng bọn phạm tội để thỏa mãn tham vọng của riêng họ, hoặc dỗ yên những bất ổn trong lòng.

Những tập cuối Money Heist liên tục chơi đùa với cảm xúc của khán giả khi vận mệnh băng cướp chỉ như chuông treo chỉ mành.

Dù vậy, tầm nhìn của Giáo sư và cái đích thực sự mà vụ trộm vàng nhắm đến vẫn khiến người xem ngỡ ngàng. Cho đến khi nào Giáo sư và băng cướp còn là một mối đe dọa không thể diệt trừ, họ còn giữ được an toàn và hưởng lợi ích từ bí mật mình cất giấu. Điều này giống như giữa con cá và chiếc cần câu, Giáo sư đã dùng con cá làm khoản thế chấp cho phi vụ đầu tư lâu dài.

Điều này tạo ra khác biệt lớn giữa Giáo sư và đồng bọn, cũng khiến anh trong khoảnh khắc từ chỗ một tên cướp tiệm cận ranh giới kẻ khủng bố. Một tên khủng bố nắm trong tay sức mạnh đẩy Tây Ban Nha đến bờ vực sụp đổ, rồi cứu sống trong chớp mắt một cách thần kỳ. Anh không chỉ là tên cướp táo tợn mà còn sở hữu bộ óc của một nhà quân sự, kinh tế học và trái tim thi sĩ.

Những mảnh ghép cuối cùng

Đan cài hồi tưởng quá khứ vào hiện tại là bản sắc của Money Heist. Điều này giúp câu chuyện phát triển đồng đều theo cả hai chiều quá khứ - tương lai, hoàn thiện bức chân dung của các nhân vật khán giả hằng yêu mến. Ta từng được thấy một Tokio trẻ trung say đắm trong tình yêu, tan vỡ, được chữa lành, yêu lần nữa, không thôi chất vấn bản thân trước khi tìm được sự bình yên vĩnh hằng theo cách này.

Berlín (Pedro Alonso) nối lại quan hệ với cậu con trai bấy lâu anh chối bỏ, tìm cách khơi dậy trong anh dòng máu trộm cắp thừa hưởng từ bố. Khán giả thấy Berlín thành công, nhưng đồng thời cũng tự cầm súng bắn vào chân mình. Hồi kết Money Heist đã chứng minh linh cảm của anh đúng. Hành trình của gã trộm hào hoa kết lại bằng hình ảnh một người cha mất con, một người đàn ông bị tình nhân ruồng bỏ.

Giáo sư không phải biểu tượng chính nghĩa mà nhân dân Tây Ban Nha cần, nhưng lại là người anh hùng với băng cướp áo đỏ.

Những mảnh ghép cuối cùng trong cuộc đời Berlín khiến nụ cười ngạo nghễ nhân vật thường trưng ra đã mang chút bất an và cả sự bất cần của một kẻ nhận ra sau cùng mình vẫn trắng tay. Xét cho cùng, gia đình hay trái tim con người không phải thứ có thể dễ dàng đoạt lấy chỉ bằng vài phi vụ được dàn dựng tinh xảo. Ít nhất, điều đó đúng với Berlín.

Hé lộ bất ngờ nhất trong năm tập cuối chính là quá khứ của Giáo sư. Money Heist đưa khán giả tiếp cận những vùng ký ức xa xăm nhất của anh. Quá khứ ấy ẩn chứa cả đáp án cho câu hỏi vì sao một người đàn ông khép kín, quá đa cảm như anh lại lựa chọn con đường phạm pháp.

Một lần nữa, phim nhấn mạnh Giáo sư không phải anh hùng. Không một ai trong băng cướp đại diện cho chính nghĩa, tương tự Tamayo cùng những thế lực cố ngăn cản họ. Nhưng nếu Tamayo đại diện cho một Tây Ban Nha quan liêu và hèn nhát, không đủ can đảm thừa nhận sai lầm của bản thân thì băng cướp chính là sự phản kháng những bất công thái độ ấy tạo ra.

Theo cách này, giá trị tích cực băng cướp mang đến không phải cuộc sống mới tốt đẹp hơn cho mọi người mà là niềm hy vọng và cảm hứng tạo ra thay đổi. Khi một nhóm cướp nằm bên lề xã hội có thể cướp đi toàn bộ số vàng lưu trong quốc khố trước mũi cảnh sát và quân đội, thì việc hàng trăm triệu người đấu tranh với những bất công mình phải gánh chịu cũng không phải điều gì bất khả.

A.P (Z)

Nhận xét