“Materialists” – bộ phim thứ hai của nữ đạo diễn gốc Hàn Celine Song – là một tác phẩm điện ảnh vừa lãng mạn vừa sắc lạnh, khi đặt trái tim con người dưới lăng kính thực dụng của tiền bạc, toan tính và chủ nghĩa vật chất. Sau thành công vang dội của Past Lives với đề cử Oscar danh giá, Celine Song trở lại với một câu chuyện tình yêu rất khác: hiện đại, mỉa mai và sâu sắc.
Nhân vật chính của phim là Lucy – một cô gái New York sống bằng nghề mai mối cho giới thượng lưu. Trong khi bao người vẫn miệt mài đi tìm một nửa của đời mình, Lucy dùng kỹ năng và lý trí để ghép đôi người khác. Cô là người đứng sau thành công của những buổi hẹn hò ngượng ngùng trở thành đám cưới trong mơ, là người “bán” tình yêu dưới dạng dịch vụ, với sự chính xác và tính toán của một nhà đầu tư chuyên nghiệp.
Lucy – một cô gái New York sống bằng nghề mai mối cho giới thượng lưu
Lucy tin rằng tình yêu có thể được thiết kế – nếu bạn có tiền và tiêu chuẩn đủ rõ ràng. Nhưng niềm tin ấy bắt đầu lung lay khi cô gặp Harry – “con kỳ lân” của thế giới hẹn hò. Đẹp trai, giàu có, quyến rũ và vô cùng tử tế, Harry là hiện thân của mọi viễn cảnh trong mơ mà Lucy từng ghép cho khách hàng của mình. Nhưng cũng tại chính đám cưới ấy, quá khứ gõ cửa khi cô gặp lại John – mối tình 5 năm nhiều đớn đau, kết thúc không phải vì cạn yêu mà vì thực tại quá phũ phàng. John vẫn là kẻ khố rách, theo đuổi giấc mơ sân khấu và sống trong căn hộ tồi tàn, nhưng ánh mắt anh dành cho Lucy vẫn khiến cô hoang mang hơn bất kỳ con số nào từng định giá tình yêu.
Harry – người đàn ông đẹp trai, giàu có và quyến rũ
John – mối tình 5 năm của cô, người đàn ông vẫn còn đang loay hoay theo đuổi giấc mơ sân khấu
Sự xuất hiện đồng thời của hai người đàn ông – một hiện thân của lý tưởng vật chất, một là tình yêu xưa cũ chưa dứt – đẩy Lucy vào cuộc chiến nội tâm đầy giằng xé. Cô nhận ra rằng không có công thức nào chính xác cho trái tim. Và đôi khi, những gì vô hình lại là thứ khiến ta rung động nhất.
Một câu chuyện phản ánh chủ nghĩa thực dụng trong tình yêu hiện đại
Không chỉ là một bộ phim lãng mạn thông thường, Materialists là tác phẩm bóc trần những khía cạnh thực tế của tình yêu trong thời đại mà mọi thứ đều có thể được "định giá". Bản thân đạo diễn Celine Song từng làm nghề mai mối, và chính trải nghiệm ấy đã giúp cô mang vào phim những chi tiết vừa chân thực, vừa chua chát: tình yêu biến thành hồ sơ tuyển chọn, mai mối chẳng khác gì môi giới bảo hiểm, và cảm xúc nhiều khi chỉ là sản phẩm phụ.
Lucy từng ví nghề của mình như người làm dịch vụ lo hậu sự – chẳng ai muốn dính vào, nhưng ai cũng cần. Cô đánh giá mọi người qua thu nhập, ngoại hình, độ tuổi, chiều cao, chủng tộc. Quan điểm của cô về tình yêu không hề lãng mạn: nó là thị trường, là nơi mà người ta trao đổi những gì tốt nhất có thể có được từ nhau.
Vậy nên, khi Harry – người đàn ông dường như hoàn hảo – nói rằng anh yêu những “tài sản vô hình” của Lucy, cả cô lẫn khán giả đều không khỏi chấn động. Bởi trong thế giới này, khi mà mọi giá trị đều có thể quy đổi thành tiền, câu nói ấy là một lời phản kháng hiếm hoi – dịu dàng mà thấm thía – về bản chất thật sự của tình yêu.
Một bộ phim đầy chất đời, thông minh và chân thật
Materialists không phô trương bằng kịch bản “drama”, không đẩy nhân vật vào những tình huống oái oăm phi lý. Thay vào đó, phim lặng lẽ dẫn dắt người xem đi qua những cuộc đối thoại – thứ được viết ra với sự duyên dáng, tinh tế và sâu cay. Cuộc trò chuyện giữa Lucy và Harry, trong đó cô nói về tuổi tác, khả năng sinh sản và sự thiếu phù hợp, còn anh thì phân tích tình yêu như một khoản đầu tư dài hạn, vừa khiến người xem bật cười, vừa khiến họ suy ngẫm. Bởi đằng sau vẻ ngoài bóng bẩy là những câu hỏi thầm lặng mà ai cũng từng mang theo: liệu mình có đủ tốt, đủ xứng đáng để được yêu?
Liệu ta có thể điều khiển được tình yêu như điều khiển danh mục đầu tư?
Bằng lối kể chuyện tinh tế, chất điện ảnh chỉn chu, và diễn xuất đầy thuyết phục, Materialists khiến người xem tự đặt câu hỏi: ta đang chọn người yêu mình, hay chọn người "đủ tiêu chuẩn"? Liệu ta có thể điều khiển được tình yêu như điều khiển danh mục đầu tư?
Trong thời đại của vô vàn lựa chọn, khi những ứng dụng hẹn hò chỉ cách một cú vuốt, Materialists là lời nhắc nhở rằng: tình yêu – thứ tưởng có thể lập trình – hóa ra lại là điều duy nhất không thể kiểm soát.
Hãy xem đến cuối phim. Bởi biết đâu, câu trả lời về điều ta thực sự cần trong tình yêu đang nằm ở đó.
ML





Nhận xét
Đăng nhận xét