Mưa Đỏ – Xót xa tiếng gọi “Mẹ ơi” giữa khói lửa thành cổ Quảng Trị

Mưa Đỏ là bộ phim tái hiện 81 ngày đêm tử chiến giữ thành cổ Quảng Trị năm 1972 – một trong những chương sử bi tráng nhất của dân tộc. Bộ phim không chỉ khiến khán giả choáng ngợp trước sự tàn khốc của chiến tranh mà còn khơi dậy niềm tự hào sâu thẳm về những người anh hùng áo vải đã ngã xuống để giữ trọn hòa bình, tự do cho Tổ quốc.

Chân dung những người lính tuổi đôi mươi

Câu chuyện xoay quanh những chiến sĩ trẻ của Tiểu đội 1, K3 Tam Sơn. Họ đến từ nhiều miền quê khác nhau, mang theo cá tính và hoàn cảnh riêng, rồi gặp nhau nơi chiến trường máu lửa và gắn bó như anh em ruột thịt.

Cường – chàng sinh viên Nhạc viện, rời giảng đường theo tiếng gọi non sông.

Tú – cậu học sinh cấp 3 dám viết huyết thư xin ra trận.

Anh Tạ – tiểu đội trưởng thẳng tính, bộc trực nhưng ẩn chứa một trái tim giàu tình thương.

Sen – người lính đặc công quả cảm, cuối cùng không thoát khỏi nỗi ám ảnh điên loạn từ chiến tranh.

Hải – chàng trai mang tâm hồn nghệ sĩ, đã hiến dâng sinh mạng để tiếp thêm niềm tin chiến đấu cho đồng đội.

Trên chiến trường, họ là những chiến sĩ kiên cường, sẵn sàng hi sinh để chặn bước quân thù. Nhưng khi trở về hầm trú ẩn, họ lại là những chàng trai tuổi đôi mươi, yêu vẽ, yêu nhạc, khắc chữ gửi gắm niềm tin và khát vọng.

Chiến tranh khốc liệt nhưng vẫn đậm tình lính

Bộ phim tái hiện đời sống gian khổ nơi chiến trường một cách chân thực: từ nỗi ám ảnh bởi bom đạn, đói khát, bệnh tật đến những đêm dài nhớ mẹ, nhớ nhà. Nhưng giữa khổ đau, người lính vẫn giữ tinh thần lạc quan, biến khó khăn thành trò đùa, để tiếng cười át đi tiếng đạn.

Những cảnh quay trong Mưa Đỏ gây ám ảnh mạnh mẽ: từ toàn cảnh mưa bom bão đạn, đến cận cảnh khoảnh khắc cận kề sinh tử. Người xem như cảm nhận được hơi nóng của lửa, mùi khét của thuốc súng và cả tiếng rên đau trong bóng tối hầm trú.

Sự hi sinh để làm nên điều kỳ diệu

Để giữ vững từng tấc đất thành cổ Quảng Trị – điểm tựa quan trọng trên bàn đàm phán Hội nghị Paris, mở đường cho Đại thắng mùa Xuân 1975 – quân ta đã phải đánh đổi bằng biết bao xương máu. Trong khi kẻ thù hùng hậu với vũ khí tối tân, những người lính áo vải gầy gò, thiếu thốn vẫn chiến đấu bằng tất cả niềm tin “Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”.

Bộ phim khắc họa nhiều khoảnh khắc bi tráng: anh Tạ ngã xuống giữa trận chiến, Tú hóa thân thành ngọn đuốc sống chặn đứng bước tiến kẻ thù. Nhưng có lẽ ám ảnh nhất vẫn là tiếng gọi “Mẹ ơi” nghẹn ngào của những chàng lính vô danh trước khi trút hơi thở cuối cùng. Những thanh niên đôi mươi mãi mãi nằm lại dưới đáy sông Thạch Hãn, mang theo nỗi nhớ quê nhà, hình bóng người mẹ và cả khát vọng hòa bình chưa kịp chạm tới.

Bộ phim của niềm tự hào và lòng biết ơn

Ra rạp đúng dịp kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9, Mưa Đỏ không chỉ là một tác phẩm điện ảnh mà còn là lời tri ân sâu sắc gửi đến cha anh đã hi sinh vì độc lập dân tộc.

Xem Mưa Đỏ, khán giả sẽ rơi nước mắt trước sự tàn nhẫn của chiến tranh, nhưng cũng thấy trong tim mình bùng lên ngọn lửa tự hào dân tộc. Đó là ngọn lửa chưa bao giờ tắt, luôn hiện hữu trong mỗi người Việt Nam – để ta biết trân trọng từng ngày tháng hòa bình, độc lập hôm nay.

ML

Nhận xét