Trên trang cá nhân, Vũ Cát Tường chia sẻ những dòng tự sự đầy chiêm nghiệm sau hành trình Say Hi. Đó không chỉ là lời kết cho một chặng đường nghệ thuật, mà còn là hành trình trở về với bản thể sâu thẳm bên trong.
Tường viết rằng suốt quá trình trưởng thành, mình đã đi một vòng thật lớn. Đó không phải là cuộc tìm kiếm một miền đất mới hay một thành tựu đặc biệt, mà là chuyến trở về điểm xuất phát với sự thấu hiểu trọn vẹn hơn về chính mình. Bên trong Tường luôn tồn tại những “bảy phần sáng tỏ và ba phần còn vết xước”, và chỉ khi ánh sáng được phép len qua những tổn thương ấy, con đường dành riêng cho Tường mới thực sự mở ra.
Từ thuở bé, Tường đi tìm “chất riêng” thông qua những biểu hiện bên ngoài. Lớn hơn một chút, Tường lại tin rằng giá trị nằm ở những gì mình sở hữu. Nhưng càng trải nghiệm, Tường càng nhận ra thứ đã kiếm tìm bấy lâu không nằm ở thế giới bên ngoài, mà chính là bản thân mình.
Ba mươi ba năm lặn lội đã đưa Tường đến với “Chiếc Lá Nguyên Bản”. Khi tìm thấy nó, Tường bật cười vì hóa ra điều ấy chưa từng rời đi. Nó luôn ở đó, chỉ là ánh nhìn của Tường đã hướng ra xa quá lâu. Không còn trách mình vì những lần đi lạc, Tường học cách biết ơn vì bản thân luôn đủ kiên nhẫn để quay trở lại.
VCT – Chiếc Lá Nguyên Bản.
ML

Nhận xét
Đăng nhận xét